NỖI NIỀM
Gió vút vào đêm
Sáng ra bao nhiêu cành lá đổ
Mưa trút vào cây cỏ
Sáng qua sông nghe cả tiếng gợn dòng?
Chuông nhà thờ ngân lạ hơn trong mùa đông
Bao khắc khoải chờ mùa xuân cũng khác
Phố phường cuối năm vẽ dòng xe nguệch ngoạc
Tình phờ phạc vì những khúc quanh
Nắm tay nhau có cần cất cao âm thanh?
Loài hoa vẫn lặng yên hé nở
Và chỉ có một trái tim dịu dàng bé nhỏ
Đập một mình nghe
Chiếc áo lạnh khoác ngoài không chặn nổi thời tiết khắt khe
Nên nỗi niềm luôn là ẩn số
Đêm lại nghe mưa trút vào cây cỏ
Gió vút vào đêm.
Trái tim tìm nhau lơ lửng nỗi niềm.
Hữu Hiệp