Thứ Hai, 1 tháng 6, 2015

Tiểu phẩm hài thú y: KHOẢNH KHẮC VUI NGHỀ NGHIỆP

Tiểu phẩm hài thú y

Viết nhân Ngày truyền thống ngành thú y Việt Nam 

Kỷ niệm lần thứ 60 ngày Bác Hồ ký Sắc lệnh đầu tiên về Thú y

(11/7/1950-11/7/2010)

Khiêu vũ với trùm Sói


KHOẢNH KHẮC VUI
NGHỀ NGHIỆP


Nhân vật:
2 thân chủ: 1 nam, 1 nữ

2 BSTY : K và H


Cảnh 1:
Nam : Ủa, em đi đâu mà mang theo bị xoài nữa vậy?
Nữ: Dạ em đến Bs thú y  K nhờ tư vấn.
Nam : Có rắc rối hả, quan trọng không vậy?
Nữ:  Chuyện chó đẻ anh ơi.
Nam : Đây!(chỉ vào mình)...Ba cái vụ chó đẻ, anh giải quyết cái rẹt liền!
Nữ: Làm như anh là Bác sĩ thú y không bằng.
Nam : Em chưa biết rồi, tuy anh không phải là BSTY nhưng anh đã từng phụ tá cho BS.
Nữ: Anh đã từng phụ tá?
Nam: Ừ, nói cụ thể cho em biết luôn, đó là phụ mổ thai chó đẻ khó .
Nữ: Chà, cái tin này mới à nghe. Thế anh  phụ mổ hồi nào vậy?
Nam : Tháng trước.
Nữ:  Khó không anh?
Nam : Dễ ợt, người khéo tay mà! BS khen nức nở luôn
Nữ: Thế anh phụ cái gì?
Nam : Phụ lượm bông gòn bỏ vào sọt.
Nữ:Trời, tưởng gì!
Nam : Anh kể cho nghe, con xù trắng nhà anh quanh quẩn miết trong nhà, vậy mà tháng trước không hiểu sao bụng nó to chình ình , rặn đẻ không ra phải đem đến BS thú y mổ. Em biết BS nào không?
Nữ: Biết chết liền
Nam : Bs H đó!
Nữ: A, BS H, đẹp trai có phải không?
Nam : Chứ ai vô đó nữa
Nữ: Ai đẹp trai là em biết liền hà.
Nam : BS H mổ siêu lắm. Anh kể cho nghe, sau khi rạch một đường cỡ chừng này (làm dấu hai ngón tay), thọc ngón tay vô, ngoáy ngoáy, lòi ra một túm lông đen thui.
Nữ: Lông chó con à?
Nam : Chẳng lẽ lông mèo!
Nữ: Ủa,  lông mẹ trắng  mà  sao lông con đen vậy!?
Nam :  Thế mới nói! Giống hàng xóm mà!  Cả bầy 4 con, đen thui hết, trong đó có một con  giống mẹ y chang.
Nữ: Mẹ trắng,  con đen mà sao lại giống y chang?
Nam : Thế mới nói.
Nữ: À biết rồi, giống  cái bông phải không? tức là có một con cái,  3 con đực.
Nam: Không phải.
Nữ: Vậy chứ giống y chang là giống sao?
Nam: Ghẻ không à.
Nữ( tròn xoe mắt): Ghẻ!
Nam: Thế mới nói!
Nữ: Cho em xin một con nghe.
Nam : Tiêu sạch rồi, không còn một con!
Nữ(ngạc nhiên): Ủa, mổ sao để cho tiêu hết?
Nam : Ăn trộm. Mổ về, khỏe re em ơi, mới đầy tháng con mẹ lén phén qua hàng xóm tiếp, kéo theo cả bầy con ra đường, bị trộm lượm sạch.
Nữ: Tiếc quá… Này, anh biết BS K không?
Nam : Có nghe nhưng anh chưa gặp lần nào.
Nữ(xuýt xoa): BS K nhiệt tình, dễ thương lắm, không như các BS khác đâu, hách phát ghét.
Nam : Vậy à
Nữ: Thắc mắc gì về  bệnh gia súc, gia cầm đến nhà gặp trực tiếp hay điện thoại đều được Bs K trả lời miễn phí từ A tới Z.
Nam : BS K rảnh quá ta.
Nữ: Đâu có, tại BS K thấy em dễ thương chứ bộ (làm duyên)
Nam : Đơn cử cho anh nghe vài thắc mắc đi!
Nữ: Em hỏi về con heo
Nam :Hỏi sao?
Nữ: Em hỏi heo bệnh tai xanh, lỡ mình ăn phải thịt bệnh, tai mình có xanh không?
Nam : Hỏi kỳ vậy? sao tai mình xanh được. Không chịu coi TV, coi báo gì trọi. Mắt để đâu?
Nữ:Thì đó, tại không coi em mới hỏi.
Nam : Thế em có hỏi về con bò không?
Nữ: Có chứ. Em hỏi bệnh Lở mồm long móng, lỡ mình ăn vào có bị lở mồm long móng không?
Nam : Sao không bị, bệnh này là lây cho người à nghe,  không nghe đài gì cả, tai để đâu?nói cho biết nè, không những lây bệnh cho mình mà còn gây mất hạnh phúc gia đình.
Nữ: Ủa sao gây mất hạnh phúc gia đình vậy anh?
Nam :  Thì lở mồm rồi làm sao mà…hôn(diễn tả)
Nữ: Ờ hớ, sao BS K không giải thích điều quan trọng này ta?
Nam : Thế về bệnh gà, em có hỏi không?
Nữ: Có, chồng em bảo em hỏi BS cho bằng được .
Nam : Chồng em quan tâm vậy à?
Nữ: Quan tâm hàng đầu anh ạ.
Nam : Hỏi câu gì vậy?
Nữ: Chồng em bảo  hỏi gà bệnh chết có làm thịt nhậu được không?
Nam : Trời!
Nữ: Chồng em nhậu miết à.
Thôi thế này, bây giờ anh tranh thủ đi với em tới BS K tư vấn cho biết, em nghe BS H dạo này hay đến nhà BS  luyện hát karaoke lắm.
Nam, Nữ: Đi.
Cả hai cùng vào

Cảnh 2
1 bàn làm việc, 1 chiếc ghế.
K (bước ra sân khấu, vai mang túi xách): Hôm nay giải quyết hết các ca rồi, thoải mái xem bóng đá worldcup một trận trọn vẹn cho đã.
(Ngồi xuống ghế rút trong túi xách ra tờ báo thể thao, đọc một đoạn tin trong báo bóng đá. Điện thoại di động reo, rút đt trong túi ra): Alo, good morning Maika! BS K nghe đây…đem chó tới liền nhé…Ỉa chảy té re không mang tới được à?...Phân hôi lắm hả?...Tới trị gấp hả?...Được rồi Maika cứ ở nhà xem bóng đá…30 phút nữa tôi sẽ có mặt! Good bye Maika!
(bỏ đt vào túi):Ai bảo nghề thú y không phải là nghề làm dâu trăm họ? Còn hơn cả trăm họ nữa, bữa nay có cả họ Tây chứ đâu phải chỉ riêng họ Việt!
H(đi vào): Chào BS K, chuẩn bị tiết mục góp vui ngày 11/7 chưa?
K: A, xin chào (đứng dậy bắt tay). Rồi, thế H có tiết mục gì chưa?
H: Có sẳn trong bụng đây(chỉ cái bụng). Cải lương là ngón ruột của H mà!
K: Hát thử một đoạn xem!
H: Nghe này…(lấy giọng):
Biên cương lá rơi Thu Hà em ơi…Đường dài mịt…
K: Thôi, thôi… Thu Hương, Thu Cúc…là không được rồi. 11/7 là ngày truyền thống ngành thú y thì phải hát về  thú y chứ!
H: H làm sao mà không có  được, giỡn thôi,  nghe nè…(lấy giọng, ca...)
Xung quanh lá rơi, rơi đầy xung quanh
Toàn là lá vàng, không rơi lá xanh
Em có buồn, có nhớ anh
Cố nén chuyện chúng mình
Đến khi anh xong xuôi học hành
Em ơi, buổi ban mai đã mấy lần chuông đổ
Nên Võ Văn H càng nhanh chân không nỡ ở trong nhà
Bạn bè anh cùng phòng chữa bệnh gà
Kiểm dịch bò, heo trong những ngày sương lạnh
Giông tố, gió mưa về cũng chẳng thờ ơ
Em hãy cười vui lên, thầm nhớ gọi anh chi
Anh đã mang tâm huyết nghiệp y
Quyết phát huy, đẩy chăn nuôi luôn tiến
Rồi sẽ quay về, choàng em chặt, rồi mi…
K: Hay...
H: Nghề mà, còn K?
K: Biết sở trường của K là gì không?
H: Thổi kèn Harmonica
K: Không chính xác, thổi kèn văn nghệ cho vui thôi
H: Nhảy!
K: Nhảy gì? A, không được nói kháy nghe.
H: Sao lại nói kháy?
K: Định nói "Nhảy đực" có phải không?
H: Đâu có, Nhảy là Khiêu vũ đó.
K: Khiêu vũ! Càng không chính xác.
H: Hô khẩu hiệu!
K: Hả, hô khẩu hiệu mà là sở trường à!
H: Chứ gì nữa, hô khẩu hiệu nghĩa là hát theo, hát tốp ca, đồng ca đó. Không thuộc, cũng đứng xếp hàng nhóp nhép cái miệng thôi!
K: Khinh người dữ ta, này nói cho biết sở trường của K nghe. Sở trường này ngấm từ trong máu, chuyển thể thành nỗi đam mê rồi. Biết gì không? Không biết thì cho biết luôn…làm thơ!
H: Làm thơ! Có nghe đồn về thơ BS K.
K: Đó thấy chưa!
H: Biết đồn sao không?
K: Sao?
H: Họ nói mỗi người viết  một từ lên mảnh giấy, bỏ tất cả mảnh giấy vào hộp.
K: Làm chi vậy?
H: Cho một con khỉ nhặt từng mảnh giấy đó ra từ chiếc hộp, Ghép các từ đó lại, sẽ có một bài thơ hay hơn thơ BS K.
K: Chơi K hả?
Nhưng mà…kệ người ta , đôi khi thơ mình vượt tầm nhân loại, nên họ không hiểu. Thôi để K đọc cho nghe thử một bài nè.
(lấy giọng)
Anh là bác sĩ thú y
Yêu em, anh chẳng ngại gì xóm xa
Nhớ em, anh lướt qua nhà
Hỏi thăm đàn gà có khỏe hay không
Ôi tình yêu chẳng bất công
Em thương động lòng, trả lời…”dạ khỏe”
H: Trời ơi, thơ gì kỳ vậy?
K:Thơ vậy chớ sao kỳ.
H: Mắc mớ gì mà nhét cái câu em thương động lòng trả lời dạ khỏe trong này! Hỏi gà khỏe không, khỏe thì trả lời dạ khỏe, không khỏe thì trả lời dạ không, chứ có gì mà động lòng với không động.
K: Để giải thích cho mà nghe, thơ văn là phải bóng gió.
H: Bóng gió là bóng gió sao!
K: Thì đàn gà nhà em chết hết rồi, đủ thứ thuốc mà vẫn bó tay, em sợ mình buồn, em thương mình, em nói dối gà khỏe, không phải là động lòng thì là động gì?
H: Động phòng!
Hai thân chủ(nam và nữ)  xuất hiện
Nữ: Em chào BS K, em tới gặp BS nhờ tư vấn. Phòng mạch mở cửa, em mới dám vào, không biết  hai anh đang bàn chuyện động phòng...  Em gửi BS K ít xoài ở nhà trồng, em xin về ạ.
K(tay nhận bị xoài): Cám ơn em, mà này hai em hiểu nhầm rồi, hai anh không có động...gì hết.
Nam: Chào BS H, BS K.
H, K: Chào em
Nữ: Hồi nãy tụi em nghe hai anh hát hò thiệt là hay. Hai anh hát tặng em một bài đi!
K: Được, được nhưng chỉ một bài thôi nghe, không được năn nỉ thêm.
Nam, nữ: Dạ.
K(lên giọng, hát): Tôi đứng trong căn nhà người giỏi chăn nuôi
H(hát): Tôi cũng đứng trong căn nhà người giỏi chăn nuôi

Các diễn viên cùng cúi chào khán giả. 


Sáng tác: Hữu Hiệp
Trạm Thú y huyện Diên Khánh, tỉnh Khánh Hòa



Bài viết: Tiểu phẩm hài thú y 1 (KHOẢNH KHẮC VUI NGHỀ NGHIỆP) 

Nguồn Zing Blog