Tiểu phẩm hài Thú y
( Nhân mừng Ngày truyền thống ngành thú y Việt Nam 11/7)
BAO GÀ NHỨC NHỐI
Nhân vật:
PN: phụ nữ
AT: anh Thôn (thôn trưởng)
BSTY: Bác sĩ thú y
Cảnh: Tại nhà thôn trưởng. Một bàn, hai ghế.
PN(vội vã đi ra): Anh thôn ơi, anh thôn(nhìn quanh), ủa cửa mở toang hoác thế này mà anh thôn đi đâu vậy ta. Anh thôn ơi!
(Giọng anh thôn): Đợi một tí, đang ngủ.
AT(đi ra, ngáp): Nhìn mặt là biết liền, giữa trưa tới tìm anh thôn chắc lại chuyện ông xã nhậu xỉn về quậy phải không?
PN: Không dám đâu, bữa nay em nhậu xỉn về quậy ông xã xanh mặt thì có
AT: Nói nghe được đó, thôi ngồi xuống đây có gì từ từ nói.
PN(ngồi xuống): Đáng lẽ em gọi điện thoại đường dây nóng báo anh thôn, nhưng em quên số nên phải chạy tới liền. Anh coi có tức không?
AT: Không!
PN: Trời ơi, chuyện sừng sững trước mặt mà anh thôn không tức à!
AT: Anh biết gì đâu mà tức.
PN: Mới ngay trưa nay, em vừa trong nhà bước ra, gặp ngay một thằng cha đi xe máy chở hai bao gà chết, đến cổng nhà em hất xuống cái rầm.
AT: Quen hay lạ ?
PN: Lạ, thế là em chỉ vào mặt hắn, quát(đứng dậy, dùng ngón tay chỉ vào mặt AT). Này, hết chỗ rồi hay sao mà quăng ở đây, đem đi chỗ khác mà quăng, mau!
AT: Nói thì nói chứ không được nhất dương chỉ với AT nghe(vừa nói vừa gạt ngón tay người PN xuống). Bảo người ta chở về rồi khai báo với thú y đến hướng dẫn xử lý, ai lại bảo người ta quăng chỗ khác.
PN: Em xin lỗi(ngồi xuống), cái ngón tay em nó quen chỉ chỏ ông xã rồi (cười). Mà thằng này lì quá anh. Em quát mấy thì quát, nó dửng dưng, quay đầu xe , rín rín(diễn tả rồ máy), rồi phóng đi cái vù.
AT: Thế có nhân chứng không?
PN: Nhân chứng gì anh?
AT: Tức là có ai làm chứng người lạ mặt đó quăng không?
PN: Em(chỉ mình)
AT: Không ổn rồi!(lắc đầu)
PN: Là sao hả anh, mà sao anh thôn hỏi giống công an điều tra vậy?
AT: Biết đâu, em quăng.
PN(đứng dậy, chống nạnh): Tự ái sắp nổ tung rồi nghe anh thôn. Nói cho anh biết, em luôn chấp hành mọi quy định, hướng dẫn của ngành thú y, tiêm phòng, tiêu độc, giữ vệ sinh môi trường, nên gà em khỏe, đẻ đều. Không tin anh hỏi anh K, thú y xã mình coi.
AT: Chỉ cần trắc nghiệm em 3 câu là anh biết ngay em có chấp hành hay không .
PN: Anh muốn thử em à.
AT: Sao không muốn.
PN: Được, cho anh thử luôn!
AT(đứng dậy, rời bàn): Câu 1/ Mỗi năm em tiêm phòng Cúm cho gà mấy lần?
PN(rời bàn, cười) Tưởng anh hỏi gì khó, anh hỏi câu khác đi.
AT: Thì em cứ trả lời câu dễ trước xem sao.
AT: Thì em cứ trả lời câu dễ trước xem sao.
PN: Em trả lời đây, em không tiêm lần nào hết.
AT: Không tiêm lần nào à! Rớt.
PN: Dạ, em không tiêm nhưng mấy anh thú y tiêm.
AT: Hả, thôi cũng được. Câu 2/ Mỗi năm tiêm phòng Cúm hai lần là khi nào?
PN: Câu này con nít cũng biết mà hỏi em.
AT: Thì cứ trả lời xem sao!
PN: Dạ, thì khi đài thông báo chứ khi nào nữa.
AT: Tạm chấp nhận, câu hỏi 3, câu cuối à nghe, trả lời đúng câu này, anh thôn mới tin.
Nghe nè, nếu phát hiện gà mình nuôi, bệnh hoặc chết hàng loạt chưa rõ nguyên nhân thì phải làm gì? Đáp án nào dười đây là đúng:
A: Bán B: Quăng C: Nhậu D: Cả 3 đều sai
(đọc chậm lại lần nữa câu hỏi 3)
PN: Không chọn đáp án nào hết.
AT: Sao trả lời kỳ vậy?
PN: Chứ có đáp án nào đúng đâu.
AT: Bán là sai, Quăng cũng sai, Nhậu cũng sai. Cả 3 đáp án sai, đúng không? Vậy phải chọn đáp án D, vì trả lời là cả 3 đều sai.
PN: Hỏi mình phải làm gì khi gà chết, thì phải trả lời “báo cho thú y” mới đúng, ai lại chọn câu trả lời”cả 3 đều sai”.
(Điện thoại reo, AT lấy trong túi ra nghe): Alo, vâng , vâng, .thịt heo bầm tím đang bán ngoài chợ hả, có mấy anh thú y ở đó nữa à, rồi tôi tới ngay.(bỏ đt vào túi)
PN: Em về, chút nũa anh thôn nhớ ghé nhà em xử lý hộ mấy cái bao nghe.
(Sau khi PN ra về. AT rút điện thoại ra gọi):
“-Alo, con gái ba phải không?
-Dạ, con đây
-Con đem xe về, ba cần đi có việc gấp nghe con
-Xe bị chết máy ba ơi, con đang dắt bộ khùng luôn ba à, ba lấy xe má mà đi
- Má không cho ba mượn
-Tại ba hay nhậu quá mà
-Thôi, để ba đi bộ cũng được”
(AT rút túi ra chiếc khẩu trang đeo lên, rồi một chiếc kính bảo hộ đeo lên mắt, nói một câu trước khi bước vào sân khấu): Hai bao gà chết, một đống thịt heo bầm, không biết tới giải quyết nơi nào trước đây!
AT chưa kịp ra cửa thì BSTY vào.
BSTY(ra): Chào anh thôn, đội kiểm dịch đang lập biên bản về việc bán thịt heo bệnh ở chợ, mời anh đến cùng đội bàn cách xử lý luôn
AT(tháo khẩu trang ra): Tôi đang chuẩn bị đi đây
BSTY: Heo tai xanh bùng phát nhiều tỉnh rồi, phải xử lý kỹ, không chủ quan, lơ là.
AT: Đúng
BSTY: Thịt bệnh đem bán, tịch thu và hủy
AT: Đúng
BSTY: Không để tình cảm lấn lướt lý trí
AT: Đúng
BSTY: Vậy anh thôn chuẩn bị giúp cho đội 1 cái bao đi đựng thịt hủy bây giờ nghe.
AT: Ủa, hủy thiệt hả BS?
BSTY: Không lẽ hủy giả anh thôn?
AT:Thế bà bán thịt có kêu ca gì không BS?
BSTY: Có, bà nói heo của bà bị bò cạp cắn chết.
BSTY: Có, bà nói heo của bà bị bò cạp cắn chết.
AT: Đúng đó BS, thôn này nhiều bò cạp lắm
BSTY: Cạp gì mà cạp, bà bảo cạp, anh cũng cạp à!
PN(chạy ra, thở dốc): Anh thôn ơi, tức ẹo sườn luôn anh à, đây này…(lấy ngón tay chỉ vào sườn) …chịu hết nỗi. (quay qua BSTY): Chào BS. Em vừa mới về nhà, đúng lúc xuất hiện một thằng cha khác liệng thêm 2 bao gà chết nữa ngay trước cổng.
AT: Ai, quen hay lạ?
PN: Quen.
AT: Tên gì, ở đâu?
PN: Em chưa kịp nhận ra
AT: Vậy mà nói quen.
PN: Em dám chắc người quen mà. Em về ngay chóc khi hắn hất cái bao xuống, hắn nhìn em bàng hoàng một lát, rồi bỗng chốc đưa tay lên, mi gió em(diễn tả)
AT: Nhưng tại sao chưa nhận ra.
PN: Hắn đội mũ bảo hiểm, khẩu trang kín hết mặt, đeo cặp kính đen xì. Em vừa mới bước tới gần hắn. Hắn tức tốc rú ga, veo…còn đưa tay chào thế này nữa.
BSTY: Thôi thế này, chúng ta tới chợ giải quyết cho xong vụ bán heo bệnh, rồi quay về địa điểm mấy bao gà vừa quăng coi sự thể thế nào.
Cả 3 cùng nói: Quyết ngăn chặn kịp thời không để dịch lây lan.
Cùng chào khán giả!
HỮU HIỆP
Trạm Thú Y huyện Diên Khánh, tỉnh Khánh Hòa
Trạm Thú Y huyện Diên Khánh, tỉnh Khánh Hòa
Bài viết: Tiểu phẩm hài thú y 2 (BAO GÀ NHỨC NHỐI)
Nguồn Zing Blog
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét